kiếp nạn cuối cùng của thầy trò đường tăng

(Ảnh qua 搜狐) Bốn thầy trò Đường Tăng vượt qua 81 kiếp nạn, cuối cùng cũng lấy được chân kinh! Sau khi trở về Đại Đường, Hoàng đế Lý Thế Dân đã bày biện yến tiệc để đón mừng. Sau một hồi hàn huyên tâm sự, ngài hỏi thăm trên đường bốn thầy trò đã gặp phải những việc gì. Lý Thế Dân hỏi Đường Tăng: "Thành quả hôm nay của Ngự đệ là dựa vào điều gì?". Hồi thứ 98 trong "Tây Du Ký", thầy trò Đường Tăng trải qua muôn vàn cực khổ, cuối cùng mới đến được chùa Đại Lôi Âm ở Tây Thiên, hai vị Tôn giả A Nan, Ca Diếp phụng mệnh Phật Như Lai dẫn thầy trò đến bảo các lấy kinh. Hai vị Tôn giả xin lễ vật không thành Câu chuyện 4 thầy trò Đường Tăng. 4 thầy trò Đường Tăng sau khi trải qua chín chín tám mươi mốt kiếp nạn, cuối cùng thỉnh được Chân kinh về! Sau khi về tới Đại Đường, Lý Thế Dân đãi tiệc mừng cho 4 thầy trò. Lý Thế Dân hỏi Đường Tăng: Thầy nhờ cái gì dẫn đến sự thành công hôm nay? CLIP: Giải mã bí ẩn thân thế kiếp trước của Đường Tăng trong Tây Du Ký ; CLIP: Chân dung vị sư phụ bí ẩn giúp Tôn Ngộ Không đạt đến bản lĩnh thông thiên Tam giới ; CLIP: Bí ẩn 'động trời' về kiếp nạn cuối cùng của thầy trò Đường Tăng Cuối cùng, có những đoạn mang nhiều màu sắc trao đổi, là khi tôi xưng "bạn-và-tôi". Ví dụ như chính đoạn này, bạn đang đọc. Không phải là nhân vật A, B, C nào, chính bạn là người tôi đang trò chuyện cùng. YẾU TỐ BẤT NGỜ Salle De Sport Bon Rencontre Toulon. Tây Du Ký là tác phẩm nổi tiếng của Ngô Thừa Ân gồm 100 hồi, ghi lại hành trình của bốn thầy trò Đường Tăng sang Tây Thiên thỉnh cầu Phật Pháp, dọc đường đi đã hàng ma phục yêu trải qua 81 kiếp nạn, cuối cùng thành chính quả. Tây Du Ký xây dựng trên văn hóa tu luyện bác đại tinh thâm trong văn hóa truyền thống Trung Quốc, tất cả tình tiết, nhân vật lời thoại đều mang nội hàm sâu sắc. Do vậy, tác phẩm xứng đáng là báu vật trong kho tàng văn học kim cổ Đông Tây, mãi mãi tỏa sáng đến ngàn đời. Chuyên mục Học tiếng Anh xin giới thiệu loạt bài học qua tác phẩm Tây Du Ký, không chỉ cung cấp những từ vựng trọng điểm mà còn hy vọng sẽ mang cho quý độc giả đến nguồn cảm hứng mới khi học ngoại ngữ. *** Trong bài học ngày hôm nay, chúng ta cùng tìm hiểu câu chuyện “Đường Tăng phụng mệnh vua Đường đi thỉnh kinh”. When Tang Monk received an order from the Emperor and was getting ready to depart, many monks tried to persuade him not to go. Tang Monk Đường Tăng Emperor Hoàng đế try to V cố gắng làm gì Khi Đường Tăng nhận được chiếu chỉ từ vua Đường và sẵn sàng lên đường rất nhiều nhà sư cố gắng khuyên nhủ ông không nên đi. Tang monk possessed high inborn quality such that interference would not have any effect on him. He thus went on his pilgrimage for scriptures. effect on ảnh hưởng, tác động đến pilgrimage for scriptures hành trình thỉnh kinh Đường Tăng là người đại căn cơ nên can nhiễu như thế không có tác dụng gì với ông. Vì thế ông lên đường đi thỉnh kinh. Đường Tăng kiên định đi lấy kinh Ảnh He brought two ordinary persons as his entourage. They were eaten by demons at the very beginning. Because of his inborn quality, he escaped and was rescued by a God. ordinary person người thường because of + N bởi vì Đường Tăng xuất hành mang theo hai tùy tùng. Họ bị yêu quái ăn thịt ngay lúc vừa khởi hành. Nhờ “bản tính viên minh” của Đường Tăng, ông tránh khỏi bị hại và được Thần cứu giúp. A cultivator will encounter tests from the very beginning of cultivation. First of all, one must be persistent. When a cultivator possesses steadfast belief, he will have God’s help when he encounters demons. Một người tu luyện sẽ gặp phải khảo nghiệm ngay từ bước đầu trong tu luyện. Khi một người tu có lòng thành tín kiên định, người đó sẽ được Thần giúp đỡ khi gặp yêu ma. Video tóm tắt nội dung bài học Trúc Mai Tổng hợp Trang chủ Giải trí Top phim hay nhất Thứ Năm, ngày 28/11/2013 0005 AM GMT+7 Sau khi trở về từ đất Phật, thầy trò Đường Tăng đã bị lão rùa quở trách hắt xuống sông, cả bốn cùng ngụp lặn vớt kinh và được bài học nhớ đời từ kiếp nạn thứ 81. Tập 25 - Đến miền cực lạc có phân cảnh thầy trò Đường Tăng qua sông Thông Thiên và được sự trợ giúp của lão rùa. Đoàn phim gặp không ít khó khăn khi thực hiện bên cạnh bờ một con sông nước chảy siết và lòng sông sâu. Thời gian này, êkip Tây Du Ký vừa từ Cửu Trại Câu trở lại Đô Giang Yển, sau đó tới thượng dư dòng Mân Giang ở ngoại ô Đô Giang Yển. Đây cũng chính là địa điểm quay phân cảnh thầy trò Đường Tăng bị lão rùa hắt xuống sông vì lỡ thất hứa chuyển lời thỉnh cầu của nó tới đức Phật Tổ Như Lai, lý do vì sao tu luyện ngàn năm mà chưa thành chính quả. Thầy trò Đường Tăng đắc đạo trở về. Cùng vượt qua cửa ải cuối cùng với kiếp nạn thứ 81 trên lưng lão rùa. Trong phân cảnh trên, đạo cụ con rùa già mà bốn thầy trò cùng cưỡi đã được tổ mỹ thuật kỳ công chuẩn bị từ khi ở Bắc Kinh, được coi như một "kiệt tác" tốn khá nhiều thời gian và công sức của mọi người. Mô hình lão rùa đòi hỏi không những tứ chi phải hoạt động một cách linh hoạt, bộ phận đầu và đuôi cũng có thể cử động như thật. Ngoài ra, lão rùa còn có thể "chở" cả bốn thầy trò trên lưng. ngoài tổ mỹ thuật, tổ kỹ xảo cũng trợ giúp bằng cách cố định một tấm gỗ lớn dưới bụng mô hình lão rùa, sau đó dùng một sợi dây cáp nhỏ để điều khiển hoạt động. Để cho cảnh quay thầy trò Đường Tăng vớt kinh thực sự sống động và chân thực, đạo diễn Dương Khiết đã yêu cầu thực hiện ngay tại một bờ sông thật, thay vì thực hiện trong trường quay như trước đó dự trù. Trong khi đó, cảnh 4 thầy trò cùng đứng trên lưng rùa và vượt sông lại được ghi hình ở trường quay trong nhà, tại Nhà hát Quân đội Bắc Kinh. Vì không thể để cả bốn diễn viên cùng đứng trên lưng rùa mô hình, tổ kỹ thuật sẽ ghép hình các nhân vật trong khâu hậu kỳ. Cảnh quay thực trên dòng Mân Giang, cả bốn diễn viên cùng ngồi trên lưng rùa. Trước quyết định trên, đoàn Tây Du Ký đã chọn một bãi phù sa phẳng cạnh bờ sông Mân Giang. Ban đầu, một vài nhân viên tiến hành đo độ nông sâu của lòng sông, nơi được chỉ định thực hiện quay phân cảnh thầy trò Đường Tăng bị ngã sông. Tiếp đó sẽ quây vùng chỉ định nơi an toàn để quay. Khi thực hiện cảnh quay trên, một tổ nhân viên sẽ túc trực bơi quanh khu vực sông chỉ định quay, trong khi bốn diễn viên thầy trò Đường Tăng bơi từ trong ra khu vực chỉ định an toàn. Lúc này, Trì Trọng Thụy, Mã Đức Hoa và Diêm Hoài Lễ lần lượt lội xuống trước còn Lục Tiểu Linh Đồng nhảy từ một chiếc thang xuống. Cảnh này, thầy trò Đường Tăng cuống quýt vớt kinh kệ bị vương vãi sau khi bị lão rùa hất xuống sông. Cả bốn đều vướng víu với phục trang hết sức rườm rà, đặc biệt là áo cà sa sau khi trở về từ đất Phật. Quần áo chỉnh tề, vật dụng hóa trang rườm rà nên khi xuống nước khá vất vả. Miếng bụng cao su của Trư Bát Giới ngậm no nước liền trương phềnh lên, nhìn không khác một phụ nữ mang bầu. Vì nước vào quá nhiều càng khiến sức nặng của chiếc bụng thêm tăng, khiến Mã Đức Hoa chới với với không thể cử động nổi. Ba diễn viên còn lại cũng lặn ngụp trong nước và xoay xở khá vất vả nhưng đều không bơi được vào bờ. Cả bốn người ai nấy ướt như chuột lột. Cảnh bốn thầy trò được lão rùa trở qua sông và vật lộn trên dòng nước trong đoạn cuối tập 25. Khi diễn dưới nước, hành động càng trở nên lóng ngóng, không như ý muốn. Những Thiên Bồng Nguyên Soái, Quyển Liêm đại tướng hay Tề Thiên Đại Thánh vốn thần thông quảng đại là vậy, giờ cũng nhấp nhô vật lộn với làn nước một cách vất vả. Khi cả bốn diễn viên lên được đến bờ, không ai còn nhận ra những Ngộ Không với Bát Giới, bởi phần mặt nạ của những "anh khỉ" với "anh lợn" đều ngậm nước trở nên mềm nhũn và bong ra. Trong khi đó, râu tóc của Sa Tăng cũng xộc xệch và rối tung. Theo Long Hy Điều làm người ta khó hiểu là, sau khi trải qua 80 nạn, bốn thầy trò Đường Tăng đã lấy được chân kinh, nhưng cuối cùng Phật Như Lai lại hạ lệnh cho Kim Cang thiết lập thêm một nạn nữa… Trải qua 81 nạn, cuối cùng Đường Tăng và các đồ đệ cuối cùng lấy được chân kinh, trở về Đại Đường, truyền cho chúng sinh. Ảnh Internet “Tây Du Ký”, câu chuyện 4 thầy trò Đường Tăng đi tây phương thỉnh kinh, tổng cộng đã trải qua 81 nạn. Đây cũng là tư tưởng quy nhất 9 lần 9 của Phật gia. Điều làm người ta khó hiểu là, sau khi trải qua 80 nạn, bốn thầy trò Đường Tăng đã lấy được chân kinh, nhưng cuối cùng Phật Như Lai lại hạ lệnh cho Kim Cang thiết lập thêm một nạn nữa. Mọi người đến đây thường cảm thấy rất nghi hoặc, đã thành chính quả cả rồi, vì sao lại thêm vào một nạn nữa, phải chăng chỉ là lấy cho đủ số thôi không? Là sơ suất của Bồ Tát, là sự an bài của Như Lai, hay là liên quan đến tác giả Ngô Thừa Ân? Phật chẳng lẽ đến con số cũng tính sai hay sao? Thực ra không phải là sự việc đơn giản bề ngoài như vậy. Độ một cá nhân thành Thần thực ra cần thượng sư làm rất nhiều sự việc, cần cải biến rất nhiều nhân duyên, cần cải biến đường đời cho người tu luyện, cần chuẩn bị quả vị cho người tu luyện, thậm chí có thể ảnh hưởng đến kết cấu vũ trụ. Tất cả đều được an bài vô cùng chặt chẽ, nếu trong quá trình tu luyện phát sinh biến hóa thì cần phải cải biến một lần nữa, như vậy rất nhiều điều đã xảy ra trước đây lại phải quay lại an bài lại, thậm chí cần đảo ngược thời gian, điều này là không được phép. Do vậy nhất định phải phù hợp với yêu cầu quả vị được xác định trước, lúc này mới có thể được tính là viên mãn. Chúng ta tạm thời cho rằng nạn cuối cùng là do Phật Như Lai và Bồ Tát cố ý thêm vào, như vậy thì mục đích là gì? Nạn thứ 81 này, bốn thầy trò Đường Tăng bị lão rùa hất xuống sông vì lỡ thất hứa chuyển lời thỉnh cầu của lão rùa tới đức Phật Tổ Như Lai. Chúng ta hãy xem nguyên lai bên trong nạn thứ 81 này là có huyền cơ gì?. Thứ nhất, muốn thông qua nạn này nói với chúng ta rằng, đến cả Như Lai, Bồ Tát cũng là theo pháp lý mà hành, phải hoàn thành đích cuối cùng theo pháp lý mới có thể đạt viên mãn. Thứ hai, là để cảnh tỉnh bốn thầy trò Đường Tăng, dù đã viên mãn rồi cũng không thể làm bậy, nếu không thận trọng mà làm điều gì trái với pháp lý, thì ngay lập tức sẽ bị rớt xuống. Thứ ba, cũng là điểm quan trọng nhất, trên con đường tu luyện, cho đến bước cuối cùng vẫn tồn tại khảo nghiệm. Nếu vào thời khắc này, bốn thầy trò Đường Tăng vẫn còn tâm bất mãn, oán hận, hoặc là có ác niệm nào đó, thì sẽ thất bại trong gang tấc. Cũng may trong lúc ấy, bốn thầy trò họ rất thanh tỉnh. Trong “Tây du ký” ghi chép lại “Chân của Tam Tạng đột nhiên bị rơi xuống, cảm thấy rất kinh hãi. Bát Giới cười ha ha nói Hảo, hảo, hảo! Đúng là càng muốn nhanh thì càng chậm’. Sa Tăng nói Hảo, hảo, hảo! Bởi vì chúng ta đi nhanh quá, nên bảo chúng ta nghỉ ngơi một chút’. Đại Thánh nói ”Ngồi ở bờ sông đợi chín ngày, một ngày lại có thể đi qua chín con sông’ ý nói rằng nhanh hay chậm là tùy vào hoàn cảnh, là điều rất bình thường, Tam Tạng nói ba người các ngươi lại đấu võ mồm rồi, hãy xem xem đây là nơi nào…'”. Chúng ta có thể thấy rằng đến lúc này, bốn thầy trò Đường Tăng đã không còn tâm oán hận, họ vui vẻ đối mặt với khó khăn. Lúc mới bắt đầu sẽ không đạt đến trạng thái như vậy được, ngược lại họ chắc chắn sẽ oán hận việc Bồ Tát và Như Lai đã gây trở ngại. Còn lúc này, dường như họ đã hiểu ra đó là khảo nghiệm. “Tây du ký” là một câu chuyện về tu luyện, có thể nói nạn cuối cùng này được an bài một cách rất tài tình, cũng là biểu hiện chân thực của con đường tu luyện. Vượt qua nạn thứ 81, bốn thầy trò Đường Tăng cuối cùng cũng công thành viên mãn. Lê Hiếu, biên dịch từ NTDTV >>> Vì sao người Do Thái vốn thông minh nhưng phải sống lang bạt suốt năm? Kiếp nạn cuối cùng của thầy trò Đường Tăng tới từ một lời hứa với cụ rùa. Chỉ là hứa hỏi giúp cụ ấy xem cụ còn sống thêm bao nhiêu năm nữa. Một câu hỏi vô hại, cũng như lời hứa tưởng như k có gì là quan trọng, tưởng như có quên cũng được. Chúng ta từ vô lượng kiếp đã bao nhiêu lần hứa, chứ k nói tới kiếp này. Thậm chí kiếp này hứa xong cũng k nhớ mình đã hứa. Hãy thử quan sát các công việc bạn đang làm, các mối quan hệ bạn đang có. Kết quả của mỗi hành vi, lời nói, hành động đang sẽ tạo quả gì trong tương lai. Buôn bán – có tránh khỏi lúc cân thiếu, bán nhầm, thu lãi quá cao, trốn thuế, tránh cơ quan nhà nước… Gặp một người – có đá lông nheo, cười thả thính, hứa nọ hứa chai… Thậm chí việc buôn bán của mình có khiến đối thủ tức tối vì doanh số giảm sút. Việc xuất hiện của mình có khiến ai đó k vui đơn giản “trông cái mặt đã ghét”… Nhiều người vẫn cho rằng tái sinh làm cũng tốt mà, hiện hữu cũng tốt mà, vì cho rằng chỉ cần ta không thấy khổ là được, còn người khác thấy khổ là việc của họ. Mà không hiểu còn hiện hữu là còn khổ chính là việc mình là một nhân góp phần trong quá trình duyên xúc khiến nhân loại, người khác phải khổ. Việc xuất thế gian, độc cư không chỉ là cơ hội độc thoại với chính mình, kiểm điểm chính mình, dành riêng cho mình những phút lắng sâu với tâm tư. Cũng chính là để tránh việc tạo tác, ra những lời hứa ở kiếp này gây nghiệp, tạo ra các duyên xúc không cần thiết. Sau chính là cơ hội để các nghiệp sâu dày có cơ hội ngoi lên bề mặt để trổ. Đừng cho rằng trong một vài thời tọa thiền 1,2 tiếng là sẽ khiến các ẩn nghiệp đó trồi lên. Thậm chí tịnh tĩnh nơi rừng sâu, 1 tuần, 2 tuần còn vẫn thấy bặt bặt nơi nội tâm. Nhưng cứ như vậy, các lớp bụi vô minh dần dần được lau sạch, chúng sẽ lộ rõ. Nhiều vị thực hành nhập thất khi thấy chúng hiển lộ còn dẫn tới sợ hãi, hoang mang, … mà vì vậy cần những người hộ thất, cần những vị thày ở bên để vượt qua các cơn sóng nghiệp từ quá khứ đổ về là như vậy. Do vậy, k phải cứ sống như bây giờ, tới lúc chết cứ niệm khít khao, cứ nghĩ rằng ta k nghĩ gì, ta biết và bước ra khỏi các cảm thọ đang sanh khởi là sẽ chấm dứt được tái sinh trong tiến trình chết. Covid cho cách ly 2 tuần mà sau 1 tuần bạn đã đứng ngồi không yên. Hay một thói quen ở hiện tại, bảo bạn dừng lại, không “luân hồi” chúng nữa mà bạn biết vậy, có ý thức rõ ràng, có đủ lục căn mà còn không thể dừng, huống hồ là khi giai đoạn cận tử ý thức mất, 5 căn đầu đã k thể dùng. Phàm sợ quả, Thánh sợ nhân. Chính là vì các vị đã thấu hiểu Lý duyên khởi. Sự huân tập của ngũ uẩn đi tới tái sinh ở kiếp sau, không phải cứ nói, hay cứ nghĩ dừng mà dừng được. Lực của nghiệp không thể đo đếm bằng các đơn vị vật lý thông thường. Nên thay vì ảo tưởng hãy miên mật thực hành, và đi theo con đường của các vị giác ngộ. Hay thế gian vẫn còn nhiều trò để chơi lắm, chưa chán, vẫn còn thích thú khi thấy nhân loại và người khác khổ vì mình? Nhắc đến Đường Tăng, rất nhiều người liên tưởng đến vị Thánh tăng trong “Tây Du Ký” – bộ tiểu thuyết trường thiên viết theo thể chương hồi do Ngô Thừa Ân sáng tác vào thời nhà Minh. Trong truyện kể rằng, Đường Tăng là đệ tử thứ hai của Phật Tổ, là La Hán Kim Thiền Tử chuyển sinh tại thế gian. Đường Tăng là một nhân vật có thật trong lịch sử, nhưng Kim Thiền Tử lại là tên gọi hư cấu, hơn nữa trong các đệ tử của Đức Phật Thích Ca Mâu Ni cũng không có ai mang danh này. Vậy vì sao trong truyện lại viết rằng kiếp trước của Đường Tăng là Kim Thiền Tử? Nguyên mẫu của Đường Tăng là Pháp sư Huyền Trang thời nhà Đường. Mặc dù Ngô Thừa Ân lấy cảm hứng từ hành trình thỉnh kinh có thật trong lịch sử, nhưng những miêu tả về Đường Tăng trong tiểu thuyết lại là sáng tác riêng của tác giả. Vì vậy, hậu nhân không nên lầm tưởng “Tây Du Ký” là tác phẩm lịch sử, phản ánh chân thật về sự thực lịch sử. Dưới đây là đôi lời thảo luận Vì sao Đường Tăng trong tiểu thuyết lại được gọi là Kim Thiền Tử? Trong “Tây Du Ký”, không ít lần Ngô Thừa Ân kể rằng Đường Tam Tạng là do La Hán Kim Thiền Tử chuyển sinh. Ví dụ như trong hồi thứ 12, khi sang Đông Thổ tìm người đi lấy kinh, Bồ Tát đã nói với đệ tử Mộc Soa “Hôm nay là ngày hội chính của “Đại hội Thủy lục”, lấy một số 7 nối tiếp bảy số 7, đúng đấy. Ta và con hãy đi lẫn vào trong đám dân chúng đến dự lễ, một là xem hội ấy như thế nào, hai là xem Kim Thiền Tử có phúc đáng được mặc bảo bối của ta không, ba là xem họ giảng kinh gì”. Hồi thứ 24 kể về cố sự nhân sâm quả. Lúc ấy, bốn thầy trò đi qua núi Vạn Thọ, nơi có Ngũ Trang quán của Trấn Nguyên Đại Tiên. Trấn Nguyên Tử biết rằng thầy trò Đường Tăng sẽ vào trong quán xin nghỉ nhờ, nhưng ngặt nỗi lại nhận được tờ thiếp của Nguyên Thủy Thiên Tôn, mời đến cung Di La trên Thượng Thanh Thiên để giảng về “Hỗn nguyên đạo quả”. Trấn Nguyên Tử dẫn theo 46 vị đệ tử, chỉ để lại hai đệ tử là Thanh Phong và Minh Nguyệt ở nhà. Trấn Nguyên Đại Tiên căn dặn hai đồ đệ rằng “Sắp tới, có một cố nhân của ta đi qua đây, hai con phải tiếp đón nồng hậu, mang hai quả nhân sâm ra mời ngài ăn, để tỏ chút tình cố cựu”. “Sắp tới, có một cố nhân của ta đi qua đây, hai con phải tiếp đón nồng hậu, mang hai quả nhân sâm ra mời ngài xơi, để tỏ chút tình cố cựu.” Ảnh NTDTV Thanh Phong và Minh Nguyệt nghe nói cố nhân của sư phụ là hòa thượng đến Tây Thiên cầu kinh, bèn hỏi lại “Khổng Tử có nói “Đạo bất đồng, bất tương vi mưu” Đạo khác nhau, không quan hệ với nhau. Chúng ta thuộc Thái Ất Huyền Môn, sao sư phụ lại quen biết vị hòa thượng đó?”. Trấn Nguyên Tử trả lời “Các con không biết đó thôi, vị hòa thượng đó vốn là Kim Thiền Tử thác sinh, đồ đệ thứ hai của Tây phương Thánh lão là đức Phật Như Lai. 500 năm trước, ta với ngài ấy có quen biết nhau ở “Hội Lan Bồn”. Ngài đã từng tự tay mời trà ta, kính trọng ta, từ đấy ta coi như bạn cũ”. Đến hồi thứ 27, bốn thầy trò tạm biệt Trấn Nguyên Đại Tiên và rời khỏi Ngũ Trang quán, tiếp tục hành trình sang phương Tây. Chẳng mấy chốc, trước mặt hiện ra một ngọn núi cao. Trong truyện viết “Lại nói chuyện người ta thường có câu Non cao lắm quái, núi hiểm nhiều ma’, đúng như vậy. Núi này có một con yêu tinh. Khi Hành Giả ra đi, làm kinh động con yêu quái. Trên tầng mây, đạp luồng gió âm, hắn nhìn thấy Đường Tăng đang ngồi dưới đất, xiết bao mừng rỡ nói May quá! May quá! Mấy năm nay mọi người thường nói về lão hòa thượng nhà Đường bên phương Đông đi lấy kinh “Đại Thừa”. Lão vốn là Kim Thiền Tử hóa thân, tu hành mười đời, ăn được một miếng thịt của lão sẽ sống lâu mãi mãi. Hôm nay lão đến đây rồi!’”. Sau khi đã vượt qua trùng trùng ma nạn, cuối cùng thầy trò Đường Tăng cũng đến Tây Thiên đất Phật. Như Lai nói với Tam Tạng rằng “Này Thánh tăng, kiếp trước nhà ngươi là đồ đệ thứ hai của ta, tên gọi Kim Thiền Tử. Chính vì nhà ngươi không chịu nghe thuyết Pháp, coi thường đạo giáo của ta, nên ta đày linh hồn nhà ngươi xuống cõi phương Đông. Nay mừng nhà ngươi đã quy y, giữ đạo Sa Môn, tuân theo giáo lý của ta, đi thỉnh chân kinh có nhiều công quả, vậy ta gia phong cho chính quả chức to là Chiên Đàn Công Đức Phật”. Câu nói trên đã nói rõ Đường Tăng vốn là Kim Thiền Tử, là đệ tử thứ hai của Đức Phật Thích Ca, vì khinh mạn Phật Pháp mà bị giáng xuống trần thế, phải trải qua quá trình tu luyện nơi nhân thế mới có thể chứng đắc Phật quả. Nhưng trong lịch sử, đệ tử thứ hai của Đức Phật Thích Ca lại là Mục Kiền Liên, hơn nữa trong số các đệ tử còn lại cũng không có ai tên là Kim Thiền Tử. Vậy Kim Thiền Tử là ai, và vì sao lại gọi Đường Tăng là Kim Thiền Tử? Vì sao Đường Tăng là Kim Thiền Tử? Nhìn nhận từ chữ Hán, Kim Thiền Tử là “金蟬子”. Chữ “Thiền” 蟬 nghĩa là con ve sầu, đồng âm với chữ “Thiền” 禪 trong thiền định, tọa thiền. Chữ “Kim” 金 trong ngũ hành thuộc về Tây. Do đó, “Kim Thiền” rất có thể ngụ ý Thiền tông truyền dạy từ phương Tây. “Kim” cũng là Kim Cang, giống như kim cương trong kinh Kim Cang Bát Nhã Ba La Mật, cho thấy xuất thân cao quý, có thể phá hết thảy chướng ngại và phiền não. Còn chữ “Tử” 子 là tôn xưng của các bậc Thánh nhân có thành tựu nổi bật, như Khổng Tử, Lão Tử, Quảng Thành Tử, Thiền Tử là “金蟬子”. Chữ “Thiền” 蟬 nghĩa là con ve sầu, đồng âm với chữ “Thiền” 禪 trong thiền định, tọa thiền. Chữ “Kim” 金 trong ngũ hành thuộc về Tây. Ảnh ntdtv Từ đó có thể thấy, tên gọi “Kim Thiền Tử” đã tiết lộ Đường Tăng là hóa thân và truyền nhân của Thiền môn. Thiền tông bắt đầu từ sơ tổ Đạt Ma truyền nhập vào Trung Quốc từ thời Nam Bắc triều. Năm xưa trong Pháp hội Linh Sơn, Đức Phật Thích Ca cầm hoa, đệ tử Ca Diếp vừa nhìn thấy liền mỉm cười, tiếp thụ tâm pháp của Thiền. Từ đó trải qua lịch sử hai mươi mấy đời nối tiếp nhau truyền lại, sau đó được Tổ Bồ Đề Đạt Ma truyền nhập vào Trung Thổ, sáng lập Thiền tông tại Tung Sơn. Cuối cùng đến thời Lục tổ Huệ Năng thì Thiền tông phát triển rực rỡ, trở thành tông phái Phật giáo lớn nhất tại Trung Quốc. Nhìn nhận từ một góc độ khác, hai chữ “Kim Thiền” 金蟬 nghĩa là con ve sầu, tên gọi Kim Thiền Tử là mượn ý trong câu “Kim thiền thoát xác” ve sầu lột xác. Hành trình sang Tây Thiên thỉnh kinh của Đường Tăng cũng giống như quá trình tu tâm của một người tu luyện. Là người tu luyện thì cần phải tẩy tịnh thân tâm, đề cao tầng thứ, khi đạt đến cảnh giới viên mãn đắc Đạo thì cũng là lúc trút khỏi xác phàm, đắc được Phật thân. Đó chính là ý nghĩa của cái tên “Kim Thiền Tử”, cũng là chính là đích đến của hành trình sang Tây Thiên của Đường Tăng. Đánh giá nhân vật Trong lịch sử, Pháp sư Huyền Trang đã phải trải qua vô vàn khổ nạn mới đến được đất Phật, thỉnh được Tam Tạng chân kinh. Sau khi thỉnh kinh, ông lại dành nhiều năm dày công nghiên cứu và phiên dịch, mở ra bước ngoặt mới cho quá trình Hán hóa các kinh điển Phật giáo, giúp Phật giáo trở thành quốc giáo của Trung Quốc sau này. Pháp sư Huyền Trang có công lao vô cùng to lớn giúp Phật giáo phát triển rực rỡ và hồng truyền ở phương Đông. Huyền thoại về ông không chỉ được dân gian truyền tụng, mà ngay cả Hoàng đế Đường Thái Tông cũng đích thân viết bài văn “Đại Đường Tam Tạng thánh giáo tự” để ngợi ca ông. Trong bài văn này, Đường Thái Tông ca ngợi Huyền Trang là “Tùng phong thủy nguyệt, vị túc bỉ kỳ thanh hoa; Tiên lộ minh châu, cự năng phương kỳ lãng nhuận” Gió tùng trăng nước, chưa đủ ví thanh hoa; Tiên lộ minh châu, khó so bằng tư chất. Trong bài có đoạn “Nay pháp sư Huyền Trang là lãnh tụ thiền môn. Nhỏ đà linh mẫn, tâm tam không sớm tỉnh ngộ từ xưa; lớn lại thần tình, tánh tứ nhẫn trước bao hàm đủ cả. … Vậy nên, lòng trông Tịnh độ, thân đến cõi Tây, mạo hiểm nghìn trùng, xông pha chiếc bóng. Ban mai tuyết phủ, đất mất đuờng đi; chiều xế, cát bay, trời mờ lối tới. Muôn dặm non sông, vén mây mù mà tiến bước; trăm tầng nắng rét, đạp sương tuyết để lên đuờng. Nặng lòng thành coi nhẹ gian lao, mạnh chí quyết sở cầu nguyện đạt. Chu du Tây vực muời lẻ bảy năm, trải khắp đạo trường tham cầu chánh giáo. Song lâm với bát thủy, suy nếm mùi thiền; Lộc Uyển và Thứu Phong, thánh cảnh qua hết. Vâng chí ngôn của đấng thiên thánh, lĩnh chân giáo với bậc thượng hiền. Tìm thấu diệu môn, tin cùng áo nghĩa. Đạo nhất thừa cùng năm luật bộ, đầy khắp tâm điền; văn bát tạng với ba hòm kinh, dập dồn khẩu hải”. Một ngày, Đường Cao Tông nhận được tin Pháp sư Huyền Trang bệnh nặng, hoàng đế lập tức phái các danh y tài giỏi nhất trong cung đến chữa trị. Sau khi Huyền Trang viên tịch, Cao Tông vô cùng tiếc thương, đã nhiều lần than thở rằng “Trẫm đã mất đi quốc bảo rồi…” Minh HạnhTheo Ngung Tâm – Secretchina Link bài dịch Epoch Times Tiếng Việt

kiếp nạn cuối cùng của thầy trò đường tăng